Tôi là một người xem phim khá thường xuyên, nhưng lại chẳng mấy khi xem phim tình cảm. Tuy nhiên, Past Lives lại là một bộ phim khá bất ngờ. Một bộ phim với diễn viên chính người Đông Á, lại là sản phẩm đầu tay của một nữ đạo diễn (Celine Song) nhưng được chấm lên tới 8/10 điểm IMDb cùng rất nhiều lời khen ngợi từ reddit. Phim khiến tôi tò mò mở xem dù đọc qua phần tóm tắt nội dung không có gì đặc biệt.
Dù vậy, khi đã xem được tầm 15 phút đầu tiên, tôi quyết định sẽ xem hết cả bộ phim. Những bộ phim tình cảm khiến tôi ấn tượng và còn nhớ tới nay có thể kể đến bao gồm: You've Got Mail (1998) và Sleepless In Seattle (1993), và Past Lives (2023) hoàn toàn xứng đáng nằm trong danh sách đó. Hãy nhớ rằng, tôi không phải là một chuyên gia về điện ảnh, tôi chỉ đang cố gắng ghi lại những cảm nhận về bộ phim theo góc nhìn cá nhân của một người xem rất bình thường.
Điều đầu tiên mà tôi thích là ở nước màu của bộ phim, lúc thì là màu vàng ấm áp, lúc lại là màu xanh lạnh lẽo. Nhưng việc chuyển đổi màu sắc qua lại ở các cảnh phim là khá tinh tế, khiến tôi không dễ dàng nhận ra ngay được. Các cảnh nền trong bộ phim không có gì đặc biệt, điều duy nhất tôi nghĩ rằng khiến cho bộ phim thành công nằm ở chính diễn xuất của các diễn viên. Bộ phim chỉ xoay quanh 3 nhân vật, nhưng tính cách và cách thể hiện của mỗi nhân vật đều khiến cho người xem có cảm tình nhất định đối với họ, theo những cách khác nhau.
*Lưu ý: có spoil
Nhân vật nữ chính Na Young (Nora) của chúng ta là một cô bé Hàn Quốc theo cha mẹ sang Canada định cư từ nhỏ. Cô sau đó chuyển tới Mỹ, làm nghề viết văn, gặp gỡ, yêu và cưới một người Mỹ da trắng gốc Do Thái. Na Young là một người phụ nữ thông minh, tinh tế, sắc sảo, đầy lý trí nhưng vẫn rất tình cảm. Khi cảm thấy tình yêu xa qua Internet với người bạn thời thơ ấu không đi tới đâu và đang ảnh hưởng tới sự nghiệp của mình, cô quyết định cắt đứt dù lòng vẫn còn đầy tiếc nuối. Tuy vậy, cô không hề giấu giếm những câu chuyện trong quá khứ với người chồng hiện tại. Tính cách của cô vừa có nét kín đáo Á Đông, lại vừa có sự cởi mở của người Âu Mỹ.
Trong khi đó, nhân vật nam Hae Sung lại đại diện cho những tính cách đặc trưng của người Hàn Quốc nói riêng và người Đông Á nói chung. Anh ít nói, kiệm lời, thể hiện cảm xúc bằng ánh mắt nhiều hơn là hành động. Tình cảm của anh với cô bạn năm xưa luôn chôn chặt trong lòng nhưng lại cực kỳ sâu sắc. Ngược lại với Na Young, Hae Sung có xu hướng che giấu tâm tư của mình nhiều hơn, và lảng tránh nếu có ai đó nhắc tới. Trong suốt bộ phim, dễ thấy Hea Sung nói nhiều nhất là khi gặp Na Young, còn lại với bạn bè, thậm chí với cả cha mẹ, anh hầu như không chia sẻ gì nhiều.
Nhân vật Arthur, chồng của Na Young, một người đàn ông có nụ cười dễ mến lại là đại diện cho một tính cách rất Mỹ: thẳng thắn, rõ ràng, và luôn để cho Na Young hiểu rõ những cảm xúc và suy nghĩ của mình. Dù Arthur có thể xem là nhân vật "bên lề" trong câu chuyện tình cảm giữa Na Young và Hae Sung, nhưng cách cư xử văn minh của anh dễ lấy được cảm tình rất lớn từ người xem, nhất là các chị em phụ nữ. Tôi khá thích trường đoạn khi Hea Sung qua tới Mỹ để gặp Na Young, cô và Arthur đã có một đoạn đối thoại dài từ nhà vệ sinh cho tới lúc lên giường đi ngủ:
"Are you mad?"
"No, I don't have a right to be mad."
"What do you mean? Of course, you do."
"That guy flew 13 hours to be here. I'm not gonna tell you that can you can't see him or something. He's your childhood sweetheart."
...
Có rất nhiều những câu thoại mà tôi thích ở trường đoạn này. Nhất là khi Arthur cho Na Young biết rằng anh học tiếng Hàn Quốc là để có thể hiểu những lời cô nói lúc mơ ngủ, vì anh lo sợ cảm giác có một nơi nào đó trong con người của Na Young mà anh mãi mãi không thể hiểu được. Đó có lẽ cũng là tâm lý chung của những cặp vợ chồng trong các cuộc hôn nhân dị chủng.
"You want to understand me when I'm dreaming?"
"Yeah."
"Yeah."
Việc Hae Sung qua tới tận nước Mỹ xa xôi chỉ để tận mặt gặp lại Na Young sau 24 năm trời không phải là để phá hoại gia đình của Na Young. Hai người gặp lại nhau như những người bạn cũ, chỉ đơn giản là để nói chuyện, thăm hỏi. Cuộc gặp mặt cũng chẳng phải để bắt đầu một cái gì cả, mà tôi nghĩ đó chính là để kết thúc cái cảm giác day dứt đã đeo bám cả hai trong từng ấy năm. Có lẽ vì ngày ấy Na Young đi đột ngột quá, cả hai đều còn quá nhỏ nên Hae Sung cứ mãi chất chứa những điều chưa kịp nói.
Kết thúc của bộ phim là một kết thúc hợp lý, và tôi nghĩ không còn cái kết nào có thể hợp lý hơn. Hae Sung đứng đó, nở một nụ cười với Na Young trước khi quay bước đi, một nụ cười nhẹ nhàng và có gì đó mãn nguyện. Có vẻ như Hae Sung cuối cùng đã có thể trút bỏ được những mối bận tâm trong lòng. Giả như kết phim Na Young bỏ tất cả để theo Hae Sung về Hàn Quốc hoặc hai người lén trao nhau một nụ hôn tạm biệt (điều mà đạo diễn Celine Song xác nhận là đã từng được đề xuất) sẽ đều có thể làm rẻ tiền và phá nát sự thành công hiện tại của bộ phim. Đó là một cái kết theo tôi nghĩ là thực tế, phù hợp với tính cách của từng nhân vật trong phim, và cũng sẽ không làm tổn thương bất cứ ai, mỗi người lại quay trở về với cuộc sống riêng của mình.
Chỉ có một điều duy nhất khiến tôi chưa hoàn toàn hài lòng nằm ở việc chọn diễn viên đóng vai 2 nhân vật chính thuở bé. Về mặt diễn xuất tôi không có ý kiến gì, chỉ là các đường nét trên khuôn mặt của hai bạn này không giống với 2 nhân vật chính lúc lớn. Ví dụ bạn nam lúc bé mắt hí một mí nhưng khi lớn lên lại thành mắt to hai mí. Nếu diễn viên được cast kỹ hơn ở bước này, có lẽ đây sẽ là một bộ phim vô cùng hoàn hảo.
Tổng thể, tôi hoàn toàn đồng ý với số điểm 8/10 IMDb mà bộ phim đã đạt được, một bộ phim nhẹ nhàng, sâu sắc thông qua diễn xuất của dàn diễn viên đầy nội lực đã làm nên sức hút bất ngờ cho những khán giả đã chọn xem bộ phim. Nếu bạn vẫn chưa biết nên xem phim gì cho buổi tối cuối tuần của mình, Past Lives có thể sẽ là một lựa chọn thú vị và xứng đáng.